Các quyển mình đã đọc trong tháng 4:
Mình nói gì khi nói về hạnh phúc? - Rosie Nguyễn
Để yên cho bác sĩ "hiền" - Ngô Đức Hùng
Chuỗi án mạng A B C - Agatha Christie
Truyện tranh: Mất 20.000 năm để xây dựng đường sá - Guo Ke
Mình nói gì khi nói về hạnh phúc? - Rosie Nguyễn:
Giá: 60.000đ
Mình vớ phải quyển này vì tình cờ không phải vì đã đọc "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?". Nhân dịp rảnh rỗi trước khi ôn thi điên cuồng thì mình đi nhà sách. (Lúc rỗi, mình thích đi tham quan nhà sách và tìm sách mới).
Bìa Nhã Nam bao giờ cũng bắt mắt cả, hút ánh nhìn mình đầu tiên trên kệ sách mới. Sau khi đọc vài trang đầu thì quyết rinh về vì... quá ư là dễ thương.
Nhờ sách mình biết sitooterie tiếng Scotland nghĩa là gì. Một định nghĩa mà mình thích vô cùng. Nếu bạn không đọc thì hãy google để biết nghĩa là gì nhé.
Sách có 3 phần là: Sống, Yêu và Vui. Mỗi khi qua phần mới sẽ có trang tiêu đề riêng kèm một câu trích dẫn và hình vẽ minh họa.
Mỗi phần gồm những bài viết ngắn có tiêu đề riêng. Mình không hiểu vì sao các trang tiêu đề đó lại không có số trang.
Khi mình mở ra đọc cũng bất ngờ lắm. Gửi lời cảm ơn đến tác giả nhiều nhé.
Phần 1: Sống:
Phần mình thích nhất là Sống. Rosie kể về những kỉ niệm thời thơ ấu, những cảm giác mà ta có thể bắt gặp hằng ngày nhưng lại lờ đi và quên đi mất đó cũng là hạnh phúc. Cảm giác đi dưới bóng râm của hàng cây trên con đường yêu thích, cảm giác ngắm nhìn phố phường nhộn nhịp mà ngày nào ta cũng thấy,... thế nhưng có ai nghĩ đó đã đủ hạnh phúc?
Câu chuyện "Gieo một hạt giống" là câu chuyện rất hay, nếu bạn phân vân thì hãy đọc trang 71 trước nhé.
Sách có trích cả những bài thơ rất hay.
Phần 2: Yêu:
Mình chưa yêu bao giờ nên cũng không bình luận được nhiều lắm vì phần lớn đọc cảm thấy bình thường.
Tuy nhiên có hai bài dành cho các bạn chưa yêu và đã yêu là "Những chiếc ba lô cũ" trang 87 và "Thư gửi chồng tương lai" trang 110 rất ý nghĩa và vui.
Phần 3: Vui:
Phần này tác giả viết khá ngẫu hứng. Chủ yếu về niềm vui, những suy nghĩ chợt hiện ra khi tác giả đang làm gì đó hoặc gặp ai đó.
Trang 150 có nhắc đến một chi tiết trong "Nhà giả kim - Paulo Coelho" và suy nghĩ của Rosie về chi tiết đó.
Nếu xếp hạng thì phần mình thích nhất là: Sống rồi đến Vui, cuối cùng là Yêu.
Ưu điểm:
Nội dung hay. Cách viết ổn.
Phần đầu dùng để tham khảo viết văn miêu tả và biểu cảm rất tốt.
Bìa đẹp. Hình minh họa dễ thương.
Nhược điểm:
Có trang không đánh số trang.
Lúc mình cắt bọc ra thì bìa sách có chỗ bị nhăn.
Nhận xét
Đăng nhận xét